Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

Hêbơrơ 12:18-29: "Ân Điển Tốt Hơn Luật Pháp"


“Ân Điển Tốt Hơn Luật Pháp”
Hêbơrơ 12:18-29

Tư tưởng chính của sách Hêbơrơ được thấy ở cụm từ “tốt hơn” và toàn bộ loạt bài là “Chúa Jêsus Thì Tốt Hơn”. Xuyên suốt cả quyển sách nầy, chúng ta nhìn thấy tính ưu việt của Chúa Jêsus được tỏ ra; Chúa Jêsus thì tốt hơn Giao Ước Cũ, Chúa Jêsus thì tốt hơn các Tiên tri, Chúa Jêsus thì tốt hơn các thiên sứ, Chúa Jêsus thì tốt hơn bất cứ điều chi có thể hình dung được. Giờ đây, tác giả một lần nữa chỉ ra Chúa Jêsus thì tốt hơn, trong đó, Giao Ước Mới thì tốt hơn Giao Ước Cũ. Ân điển thì chắc chắn tốt hơn luật pháp.
Ở Galati 3, Sứ đồ Phaolô đã có một số lời lẽ rất nghiêm ngặt dành cho những ai thêm việc làm vào ơn cứu rỗi. Phaolô nói: “Hỡi người Ga-la-ti ngu muội kia, ai bùa ếm anh em là người mà trước mắt đã được rõ bày ra Đức Chúa Jêsus Christ bị đóng đinh trên thập tự giá? Tôi chỉ hỏi anh em một câu nầy: Ấy là cậy các việc luật pháp hay là bởi nghe và tin mà anh em đã nhận được Đức Thánh Linh? Sao anh em ngu muội dường ấy? Sau khi đã khởi sự nhờ Đức Thánh Linh, nay sao lại cậy xác thịt mà làm cho trọn?” (Galati 3:1-3). Tôi chỉ có một thắc mắc: “Bạn có được cứu do tuân giữ luật pháp hay không?” Câu trả lời tất nhiên là “Không” rồi! Thế thì tại sao có người lại muốn thêm một đòi hỏi về mặt luật pháp vào ơn cứu rỗi cho đời sống của Cơ đốc nhân mà chi?
Tác giả thơ Hêbơrơ cũng nói tới nan đề thiên về với luật pháp ở 12:18-29. Ở đây, ông chỉ ra rằng hình thức thiên về với luật pháp đưa người ta trở lại với Núi Sinai, là nơi luật pháp được ban ra:
“Từng người nam hay người nữ sẽ bị xét đoán dựa trên hai cơ sở. Một là họ sẽ bị xét đoán bởi luật pháp hay bởi ân điển; bởi việc làm của họ hoặc bởi việc làm của Đấng Christ; bởi các điều khoản của Núi Sinai hay bởi các điều khoản của Núi Siôn. Đức Chúa Trời có hai bộ sách. Trong một bộ sách, có ghi tên tuổi của hết thảy những ai chối bỏ Đức Chúa Trời, trong bộ sách kia ghi tên tuổi của những người chịu tiếp nhận Ngài qua Con của Ngài, là Đức Chúa Jêsus Christ (Khải huyền 20:12). Người được cứu có tên trong Sách Sự Sống, có khi được gọi là Sách sự sống của Chiên Con (Khải huyền 13:8). Người nào có tên tuổi mình được ghi trong quyển sách nầy sẽ bị xét đoán bởi những gì Đấng Christ đã làm vì ích cho họ” [John MacArthur. The MacArthur New Testament Commentary: Hebrews. (Chicago: Moody, 1983) p. 410]
Sáng nay chúng ta có ở trước mặt mình Đức Chúa Trời của Núi Sinai và Đức Chúa Trời của Núi Sion. Một số học giả Kinh thánh ngày nay bỏ qua Đức Chúa Trời của Giao ước Cũ là Đức Chúa Trời của sự thạnh nộ và kinh khiếp rồi nói rằng bản Giáo Ước Mới của Đức Chúa Trời đã tỏ ra Thân Vị của Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời của sự yêu thương, là triển vọng đúng đắn. Nhưng chúng ta không có hai Đức Chúa Trời khác nhau, Đức Chúa Trời của Giao Ước Cũ và Đức Chúa Trời của Giao Ước Mới, mà chỉ có một Đức Chúa Trời tỏ ra hai phương diện khác nhau nói tới quyền phép của Ngài và hai cách thức tiếp cận Đức Chúa Trời.
Hai hình ảnh tương phản được giới thiệu với những biểu hiện đối ngược, (câu 18) chép: “anh em chẳng tới gần” (câu 22) chép: “nhưng anh em đã tới gần”. Nếu một người muốn gặp gỡ Đức Chúa Trời trên cơ sở việc làm của họ thế thì họ phải quay trở lại Núi Sinai và khi họ làm ở đó một số việc nhất định họ cần phải hiểu rõ.
Làm sao tiếp cận với Đức Chúa Trời (12:18-21)
Núi Sinai – Hòn Núi Của Sự Sợ Hãi (các câu 18-21): “Anh em chẳng tới gần một hòn núi mà người ta có thể rờ đến được, cũng chẳng đến gần lửa hừng, hoặc tối tăm, hoặc âm ế, hoặc gió dữ, hoặc tiếng loa thổi vang, hoặc tiếng nói kinh khiếp đến nỗi ai nghe đều nài xin đừng nói với mình nữa; vì họ không chịu nổi lời phán nầy: Dẫu loài thú vật tới gần núi nầy cũng sẽ bị ném đá. Lại cảnh trạng đó rất kinh khiếp, đến nỗi Môi-se nói rằng: Ta thật sợ sệt và run rẩy cả người”.
Mặc dù tác giả thơ Hêbơrơ không hề nhắc tới Núi Sinai đích danh, rõ ràng là ông đã có hòn núi nầy trong trí, vì Núi Sinai là địa điểm mà ở đó Đức Chúa Trời đã hiện ra với Môise và con cái Israel trong Xuất Êdíptô ký 19-30 để ban luật pháp cho họ. Núi Sinai không ai có thể đến gần, không ai có thể chạm đến và vì thế để hạn chế dân sự, Đức Chúa Trời đã truyền cho Môise vạch ra một giới hạn quanh hòn núi hầu cho dân sự không tình cờ bước vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời mà bị thiêu đốt vì cớ tội lỗi của họ.
Môise đã hướng dẫn dân sự đến chân núi Sinai và theo Xuất Êdíptô ký 19:18-19 đây là những gì họ nom thấy: “Vả, bấy giờ, khắp núi Si-na-i đều ra khói, vì Đức Giê-hô-va ở trong lửa giáng lâm nơi đó; khói ra khác nào khói của lò lửa lớn kia, và cả hòn núi đều rung động cách kịch liệt. Tiếng kèn càng vang động; Môi-se nói, Đức Chúa Trời đáp tiếng lại”.
Hãy tưởng tượng ra bối cảnh nếu bạn có thể, đất trên đó bạn đang đứng đều bị rúng động – bầu trời dầy đặc khói đen chỉ hé ra bởi làn sấm sét – một tiếng kêu kỳ quái giống như tiếng kèn nghe thấy được và bên trên mọi sự đó là tiếng phán của Đức Chúa Trời. Mọi sự về bức tranh nầy của Núi Sinai có ý nói: “Hãy giữ khoảng cách. Đừng đến gần hơn nữa!”
Người nào chứng kiến sự bày tỏ đáng ghê sợ như thế nầy về quyền phép của Đức Chúa Trời đều biết rõ không chút nghi ngờ rằng Đức Chúa Trời không phải là một trong số họ – Ngài có thứ quyền phép thậm chí họ không thể hiểu nổi – Ngài thánh khiết trổi hơn bất cứ điều chi họ có thể tưởng tượng ra. Họ chẳng có chút ham muốn nào đến gần Núi Sinai nên họ hài lòng đủ với những gì Môise nói cho họ biết Đức Chúa Trời muốn gì ở nơi họ. Kinh nghiệm tại Núi Sinai không được thiết lập để tạo ra sự mật thiết, mà thay vì thế kinh nghiệm ấy tạo ra một sự kính sợ lành mạnh đáng phải có đối với Đức Chúa Trời.
Núi Sinai là con đường dẫn đến Đức Chúa Trời. Nếu ai có thể LÀM theo mọi sự Đức Chúa Trời đã công bố từ ngọn núi, khi ấy người (nam hay nữ) mới có quyền đi lên rồi đứng trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Song rõ ràng đây là điều bất khả thi.
Nương cậy vào các việc làm hay nghi thức để bạn lại tại Núi Sinai, còn đức tin nơi Đấng Christ đưa bạn đến Núi Siôn.
Núi Siôn – Hòn Núi Đức Tin (các câu 22-28): “Nhưng anh em đã tới gần núi Si-ôn, gần thành của Đức Chúa Trời hằng sống, tức là Giê-ru-sa-lem trên trời, gần muôn vàn thiên sứ nhóm lại, gần Hội thánh của những con trưởng được ghi tên trong các từng trời, gần Đức Chúa Trời, là quan án của mọi người, gần các linh hồn người nghĩa được vẹn lành, gần Đức Chúa Jêsus, là Đấng trung bảo của giao ước mới, và gần huyết rưới ra, huyết đó nói tốt hơn huyết của A-bên vậy”.
Tác giả không nói ở đây về Núi Siôn cụ thể có tại thành Jerusalem. Thay vì thế, ông nói bằng các thuật ngữ thuộc linh có tính biểu tượng về một địa điểm thuộc linh mà chúng ta sẽ trông thấy bởi đức tin, là Jerusalem ở trên trời.
“Hòn núi của Giao Ước Mới là Núi Siôn, tiêu biểu cho thành Jerusalem ở trên trời. Đối ngược với Núi Sinai, là hòn núi ấy không đụng tới được, núi nầy có thể đến gần được. Núi Sinai tiêu biểu cho luật pháp và Núi Siôn tiêu biểu cho ân điển. Không một người nào có thể được cứu bởi luật pháp, nhưng bất kỳ ai cũng có thể được cứu bởi ân điển. Luật pháp đối mặt với chúng ta bằng những điều răn, sự phán xét, và sự xét đoán. Ân điển trình chúng ta ra với ơn tha thứ, sự chuộc tội, và ơn cứu rỗi… Trong trường hợp Núi Sinai bị cấm đoán và rất kinh khiếp, Siôn đang mời gọi và tràn đầy ân điển. Sinai bị khép kín đối với mọi người, vì chẳng ai có khả năng làm đẹp lòng Đức Chúa Trời theo các giới hạn của Núi Sinai – là sự ứng nghiệm trọn vẹn của luật pháp. Siôn thì rộng mở với mọi người, vì Đức Chúa Jêsus Christ đã làm thỏa mãn các giới hạn đó và sẽ đứng trong chỗ của bất kỳ người nào chịu đến với Đức Chúa Trời qua Ngài. Siôn tiêu biểu cho Đức Chúa Trời có thể tiếp cận được … Sinai bị bao phủ bởi các đám mây và sự tối tăm; Siôn là thành của sự sáng láng. 'Từ Si-ôn tốt đẹp toàn vẹn, Đức Chúa Trời đã sáng chói ra' (Thi thiên 50:2). Sinai đứng thay cho sự phán xét và sự chết: Siôn đứng thay cho ơn tha thứ và sự sống, 'Vì tại đó Đức Giê-hô-va đã ban phước, tức là sự sống cho đến đời đời' (Thi thiên 133:3). [(John MacArthur, Hebrews, pp. 413-414)]
Khi tác giả chép: “anh em đã đến” (proselelythate) câu nầy ở thì hoàn thành, ý nói một tình trạng đã rồi với những kết quả còn tiếp diễn. Chúng ta là hạng công dân thường trực rồi của thiên đàng (Núi Siôn). Cơ đốc nhân giờ đây là công dân của thành ở trên trời và vui hưởng mọi đặc ân của nó. Như Phaolô nói ở Philíp 3:20: “Nhưng chúng ta là công dân trên trời”. Núi Sinai chỉ là trạm dừng chơn tạm thời để bước qua Núi Siôn hay thiên đàng nếu bạn muốn, là nơi trú ngụ vĩnh viễn.
Câu 23 cho chúng ta biết rằng ở đó chúng ta sẽ trở thành chi thể của “hội chúng chung” [theo bản Anh ngữ] nhưng cụm từ nầy được dịch thoáng hơn là “nơi hội hè” và ám chỉ một bầu không khí lễ hội. Thay vì ảm đạm của Núi Sinai, việc đến với đức tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ kéo bạn đến gần trong sự hiện diện đầy vui mừng của Chúa.
Cách Thức Đáp Ứng Với Đức Chúa Trời (12:25-29)
Đừng xem thường Đức Chúa Trời (các câu 25-27): “Anh em hãy giữ, chớ từ chối Đấng phán cùng mình; vì nếu những kẻ kia cự Đấng truyền lời báo cáo ở dưới đất, còn không tránh khỏi thay, huống chi chúng ta, nếu cự Đấng truyền lời báo cáo từ trên trời, thì càng không tránh khỏi được. Tiếng Đấng ấy bây giờ rúng động cả đất, hiện nay phán hứa rằng: Còn một lần nữa, ta sẽ chẳng những rúng động đất mà thôi, nhưng cũng rúng động trời nữa. Vả, trong những chữ: Còn một lần nữa, tỏ ra rằng các vật hay bị rúng động, vì là những vật đã chịu dựng nên, sẽ bị cất đi, hầu cho những vật không hề rúng động được còn lại”.
Lời của Đức Chúa Trời là một thực tại mà ai nấy đều phải suy gẫm. Người ta cần phải nhận lãnh Ngôi Lời hoặc Ngôi Lời sẽ bị chối bỏ, nhưng thực sự không có một vùng đất nào là trung lập hết. Câu 25 cảnh cáo chúng ta đừng nên “chối Đấng phán cùng mình”. Làm sao chúng ta từ chối tiếng phán của Đức Chúa Trời chứ?
* Chúng ta có thể từ chối không tin những điều Đức Chúa Trời phán cùng chúng ta là sự thực.
* Chúng ta có thể từ chối không tin chúng ta có một nhu cầu.
* Chúng ta có thể từ chối không tin Đức Chúa Trời thực sự yêu thương chúng ta.
“Đôi khi có lý do, con người có một thời khó nhọc để quan hệ với Đức Chúa Trời là Cha của họ ở trên trời “… xu hướng của chúng ta nhắm vào Đức Chúa Trời là Đấng có những phẩm chất không yêu thương giống như con người mà chúng ta trông thấy. Chúng ta có khuynh hướng tin rằng Đức Chúa Trời sẽ đối đãi với chúng ta giống như người khác đối đãi vậy. …Những nghiên cứu sâu lâm sàng về sự phát triển hình ảnh Đức Chúa Trời của con người cho thấy … những hình ảnh tiêu cực về Đức Chúa Trời của chúng ta thường bắt rễ nơi những tổn thương trong tình cảm và các khuôn mẫu có tính hủy hoại mối quan hệ với con người mà chúng ta cưu mang từ quá khứ của mình.
Hãy hình dung một bé gái 7 tuổi xem, nó chỉ biết có sự chối bỏ và ngược đãi từ người cha mà nó yêu thương thật sâu sắc. Ở Lớp Trường Chúa Nhật, người ta dạy cho nó biết rằng Đức Chúa Trời là Cha của nó ở trên trời. Đâu sẽ là nhận thức của nó về Ngài? Dựa theo kinh nghiệm của nó với người cha ruột, nó sẽ xem Đức Chúa Trời như một người hay thay đổi, luôn chối bỏ, ngược đãi mà nó không thể tin tưởng được. … Nếu cha của bạn là người cha xa cách, bâng quơ và chẳng có lòng quan tâm,…bạn sẽ nhìn xem Đức Chúa Trời như đang có cùng những bản tánh ấy. Kết quả là,… bạn sẽ thấy khó mà đến gần Đức Chúa Trời được vì bạn xem Ngài như đã thờ ơ với nhu cần và sự thiếu thốn của bạn.
(Tuy nhiên, nếu cha đời nầy của bạn tỏ ra những đức tính tích cực thì sẽ có ảnh hưởng tích cực trong cách bạn nhìn xem Cha của bạn ở trên trời).
Nếu cha của bạn là kiên nhẫn, bạn sẽ luôn nhìn xem Đức Chúa Trời là kiên nhẫn và sẵn sàng với bạn ….
Nếu cha của bạn sống tử tế, có lẽ bạn nhìn xem Đức Chúa Trời đang hành động tử tế và giàu ơn vì ích cho bạn. Bạn cảm thấy mình xứng đáng với sự trợ giúp và can thiệp của Đức Chúa Trời. Bạn cảm thấy tình yêu thương của Đức Chúa Trời dành cho bạn rất sâu sắc và bạn tin chắc rằng Ngài muốn quan hệ với bạn theo cách riêng tư” [H. Norman Wright. Always Daddys Girl (Regal Books, 1989) pp. 193-195]
* Chúng ta có thể từ chối không tin rằng có một nhu cần cho chúng ta phải đáp ứng ngay bây giờ với tiếng phán của Đức Chúa Trời thay vì chờ đợi cho đến lúc thuận tiện.
Đừng quên tỏ ra lòng biết ơn (các câu 28-29): “Như vậy, vì chúng ta có phần trong một nước không hay rúng động, nên hãy cảm ơn, hầu cho lấy lòng kính sợ hầu việc Đức Chúa Trời một cách đẹp lòng Ngài; vì Đức Chúa Trời chúng ta là đám lửa hay thiêu đốt”.
Cụm từ được dịch “nên hãy cảm ơn” cũng có thể dịch “chúng ta hãy tỏ lòng biết ơn”. Một tấm lòng đầy dẫy với sự biết ơn Đức Chúa Trời luôn được tỏ ra trong sự thờ phượng là tấm lòng được mô tả bởi cụm từ “hầu cho lấy lòng kính sợ hầu việc Đức Chúa Trời một cách đẹp lòng”.
Phần kết luận:
Nếu bạn đang tìm cách đến gần Đức Chúa Trời trên cơ sở những gì bạn đang làm, thế thì bạn hãy còn ở trên Núi Sinai. Dù bạn là người Do thái hay dân Ngoại, tìm cách tiếp cận Đức Chúa Trời bằng các việc làm của chúng ta là đến với Núi Sinai và khám phá ra mọi việc làm của chúng ta sẽ không bao giờ đủ để cứu chuộc chúng ta. Trong trường hợp chúng ta là người Do thái hay dân Ngoại, tin cậy nơi huyết của Chúa Jêsus đã đổ ra tại đồi Gôgôtha là đến với Núi Siôn, ở đó Đấng Trung Bảo của chúng ta sẽ hướng dẫn chúng ta đến với Đức Chúa Cha, tại đó chúng ta sẽ có sự tha thứ, bình an và vui mừng cho đến đời đời.
“Ân Điển Thì Tốt Hơn Luật Pháp”
Hêbơrơ 12:18-29
Làm sao_________với Đức Chúa Trời (12:18-21)
Núi Sinai – Hòn núi_________(các câu 18-21)
Núi Sinai nói: “Hãy giữ khoảng cách. Đừng đến gần hơn!”
Núi Siôn – Hòn núi __________(các câu 22-28)
Núi Siôn (Thiên đàng) nói: “Hãy đến rồi bước vào, hãy trở nên chi thể của bữa tiệc”.
Làm sao __________ với Đức Chúa Trời (12:25-29)
Đừng __________ Đức Chúa Trời (các câu 25-27)
Lời của Đức Chúa Trời là một thực tại mà một người phải suy gẫm luôn.
Chúng ta có thể từ chối không tin những gì Đức Chúa Trời phán cùng chúng ta là _______.
Chúng ta có thể từ chối không tin chúng ta đang có một _______.
Chúng ta có thể từ chối không tin Đức Chúa Trời thực sự ________ chúng ta.
Chúng ta có thể từ chối không tin rằng có một nhu cần cho chúng ta phải đáp ứng ________.
Đừng quên tỏ ra ____________

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét